Trang trí trong sự kiện không đơn thuần là làm đẹp. Khi một tấm thổ cẩm được giăng lên giữa hội trường, một chiếc mẹt tre xuất hiện bên quầy trưng bày, hay một mảng tường được phủ bởi hoa văn gốm truyền thống – đó không chỉ là thiết kế thị giác, mà là cách kể chuyện bằng văn hóa.
Trong những năm gần đây, xu hướng đưa yếu tố bản địa vào thiết kế không gian sự kiện đang ngày càng được chú ý. Không phải như một chiêu thức "dân tộc học hóa" cho có điểm nhấn, mà là một sự hồi đáp có chiều sâu đối với nhu cầu kết nối cảm xúc, gắn bó với ký ức địa phương và khẳng định bản sắc vùng miền trong trải nghiệm sự kiện.
Chất liệu mang ngữ nghĩa
Những vật liệu truyền thống như tre, nứa, gốm thô, vải nhuộm chàm, giấy dó… không còn là thứ gợi nhớ về quá khứ, mà đang trở lại một cách hiện đại trong cách trang trí sân khấu, booth thương hiệu, khu vực tiếp đón hay quầy trải nghiệm.
Chúng không chỉ tạo ra cảm giác gần gũi, mà còn là cầu nối giữa người tham dự và không gian văn hóa nơi sự kiện diễn ra. Khi bước vào một sự kiện được thiết kế với tinh thần bản địa, khách mời có cảm giác "được dẫn về" chứ không đơn thuần là "bước vào".
Màu sắc và bố cục kể chuyện
Trong thiết kế decor có yếu tố văn hóa, cách lựa chọn màu sắc – ánh sáng – bố cục không chỉ dựa trên yếu tố thẩm mỹ, mà dựa trên ý nghĩa. Một chiếc đèn lồng đỏ, một dải khăn hoa tím Huế, một góc tường nâu đất như gạch cổ Hội An – mỗi chi tiết đều có thể gợi nhắc đến một vùng đất, một thời gian, một ký ức.
Đó là lý do vì sao nhiều sự kiện hiện nay không đặt mình ở vai trò "tạo sự ấn tượng thị giác", mà hướng tới việc "kể một câu chuyện bằng không gian".
Người tham dự là một phần của câu chuyện
Decor có chiều sâu văn hóa không chỉ là thứ để ngắm – mà để tương tác. Những lễ hội ẩm thực, nghệ thuật thủ công, hay triển lãm sản vật địa phương hiện nay thường tạo ra các khu trải nghiệm như: viết thư pháp, in tranh dân gian, gói bánh, thử trang phục truyền thống. Người tham dự không còn là khán giả, mà là nhân vật trong chính câu chuyện được kể ra qua không gian.
Cẩn trọng với ranh giới giữa biểu tượng và khuôn sáo
Tuy nhiên, việc sử dụng yếu tố văn hóa trong trang trí cần sự hiểu biết và tinh tế. Một chiếc nón lá đặt sai chỗ, hay việc lặp lại những biểu tượng như trống đồng, rồng phượng một cách máy móc có thể phản tác dụng – khiến decor trở thành khuôn mẫu hoặc gây nhàm chán. Cần có sự hợp tác giữa người thiết kế không gian và những người hiểu biết về văn hóa địa phương – để mỗi chi tiết đều "có hồn", đúng nơi, đúng thời điểm và đúng tinh thần sự kiện.
Khi sự kiện được thiết kế như một trải nghiệm sống, decor không chỉ là yếu tố làm đẹp, mà là ngôn ngữ. Ngôn ngữ ấy, nếu được viết bằng chất liệu văn hóa bản địa, sẽ có khả năng kết nối sâu hơn, tạo cảm giác thân thuộc hơn và để lại dấu ấn lâu hơn trong lòng người tham dự. Không cần phô trương. Chỉ cần một góc bàn tre, một bức tranh nhuộm màu đất, hay một đoạn dây kết hoa đồng nội cũng đủ để tạo nên một “câu chuyện không lời” – mà người tham dự sẽ nhớ mãi không quên.